Trái qua phải : A.DVF, A. Ngô Văn Xuân (NNX), A.Võ Văn Vân, A.CN Thảo
LỜI NÀO
Lời nào vậy cho màu xanh biên biếc
Lá vẫn rơi, vàng thu lại sao anh?
Ta đã gói chút tình xưa trong mộng
Để hôm nay mùa đã lỡ! Thôi đành.
Lá vẫn ngủ trên rêu mơ ngày ấy
Suối âm thầm sao nước cứ kêu than
Phải không anh rừng phong xưa đã khép
Em đong đưa một hoa dại cuối ngàn
Lời nào còn như chiều tan cuối bãi
Cành bơ vơ cây trút lá lên mùa
Vòng tay ấm ôm nụ hoa vừa nở
Đong trời cao nước biếc khoảnh khắc lùa
Ngày sẽ nhớ âm vang từng dấu tích
Dưới tàn phai lồng lộng một dấu đời
Ta khép lại bước chân mòn xa cách
Em sẽ về xác pháo mộng tình phơi
Ngô Nguyên Xuân
Trái qua phải : Phước Lân, Trân Cầm, L.t.Hồ. NNXuân
BÀN TAY MÙA THU
Cánh đồng nhớ,
mùa thu đong con nước cạn
con nước líu xíu, đi qua bờ khe làng
áo ai giặt bên mương
chiếc nón nghiêng nghiêng lộ thời con gái
mùa thu nhấp nhô cánh nhạn bay trở lại
mây bơ vơ kéo hơi lạnh góc trời
có một người mòn mõi đêm vơi
nghe thu lạnh nhớ thời cỏ dại
sân trường! tuổi thơ còn vương vãi
cành phượng già đeo trái khẳng khiu
thời hoa niên háo hức cánh diều
bay vào khung trời mơ ước lạ
từng mùa thu về sân trường thay lá
từng mùa hạ đi rộn rã cánh đồng
ai đi về phía xa để lại dấu chân
dòng nước mùa thu chảy qua líu ríu
áo ai phơi để lại bàn tay dìu dịu
bàn tay mùa thu - hong chín nắng vàng
ngày đi qua đã nhốt - thời gian
cuộc sống chưa có ai mở được
em đã từ khước
cho tôi về mùa
trước cuộc ra đi
đừng hỏi han chi
bàn tay mùa thu vẫn dịu dàng - khung cửa nhỏ
nắng vàng còn trãi vàng sân
xin đem tình ra phơi
để đón mùa xuân
ngày mai rồi mùa cũng đẹp
mùa thu không khép nép
bàn tay rãi hạt bao dung.
Ngô Nguyên Xuân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn