(Đem theo thương nhớ miền trung) Đà Nẵng miền trung quê hương tôi Sống và lớn lên mỗi một nơi Xa quê lòng nhớ ôi da diết Nhớ trường Kỹ Thuật, nhớ Thầy, Cô NK
Ngô Nguyên Xuân Bữa ni mới rảnh một chút, mở trang thư ra xem. Tết ngó rứa mà ...tấp nập.Nghe chủ nhà nói về dự họp nhớ đem "Thương về Miền Trung" theo. Thôi tui gõ đôi dòng, chớ làm sao mang theo được đây !
Dọc tuổi sống,bờ xanh rêu cổ tích Tôi rụt rè ngắt mấy lá thời gian Con chim hót, cánh vỗ vào ký ức Cũng nghiêng chao chút gió bụi tre vàng
Lần vó mây, vượt bao kỳ biên ải Bóng thời gian lổ đổ nhịp cung đàn Gánh sao hết tâm tình mồ hôi trãi Bao thành trì bờ sóng vỗ còn vang
Như còn lại bên bờ xưa dáng núi Nốt chập chùng uốn lượn khúc gian nan Bao lần đi rồi về trên bước vội Chút mây trời in mãi dấu đa mang
Ta đứng giữa ba miền xưa đất nước Chạm bờ môi đồng dậy tiếng hò reo Bao con người đôi vai hằn dũng khí Hành biên cương mấy buổi vút lưng đèo
Chừ lặp lại cuộc hành phương Nam thuở trước Mang làm chi cái nhớ của miền Trung Cái giá rét khô hanh niềm tháng chạp Thôi giêng hai ! Còn đó ! chuyện tao phùng !
Bùi giáng Hạ Ngọc Tể ở đâu sao không thấy xuất hiện !?
Trả lờiXóaNhà thơ Ngô Nguyên Xuân lúc nầy bận quá nên không thấy ghé thăm!?
Trả lờiXóa(Đem theo thương nhớ miền trung)
Trả lờiXóaĐà Nẵng miền trung quê hương tôi
Sống và lớn lên mỗi một nơi
Xa quê lòng nhớ ôi da diết
Nhớ trường Kỹ Thuật, nhớ Thầy, Cô
NK
Cảm ơn lòng chân thành của "sư huynh"
XóaNgô Nguyên Xuân
Trả lờiXóaBữa ni mới rảnh một chút, mở trang thư ra xem. Tết ngó rứa mà ...tấp nập.Nghe chủ nhà nói về dự họp nhớ đem "Thương về Miền Trung" theo. Thôi tui gõ đôi dòng, chớ làm sao mang theo được đây !
Dọc tuổi sống,bờ xanh rêu cổ tích
Tôi rụt rè ngắt mấy lá thời gian
Con chim hót, cánh vỗ vào ký ức
Cũng nghiêng chao chút gió bụi tre vàng
Lần vó mây, vượt bao kỳ biên ải
Bóng thời gian lổ đổ nhịp cung đàn
Gánh sao hết tâm tình mồ hôi trãi
Bao thành trì bờ sóng vỗ còn vang
Như còn lại bên bờ xưa dáng núi
Nốt chập chùng uốn lượn khúc gian nan
Bao lần đi rồi về trên bước vội
Chút mây trời in mãi dấu đa mang
Ta đứng giữa ba miền xưa đất nước
Chạm bờ môi đồng dậy tiếng hò reo
Bao con người đôi vai hằn dũng khí
Hành biên cương mấy buổi vút lưng đèo
Chừ lặp lại cuộc hành phương Nam thuở trước
Mang làm chi cái nhớ của miền Trung
Cái giá rét khô hanh niềm tháng chạp
Thôi giêng hai ! Còn đó ! chuyện tao phùng !
NNX
Anh không 'xuất hiện' thì thôi
XóaKhi đã 'xuất' rùi, văn cũng như thơ
Bài thơ anh quá sâu ấm, đong đầy lắng đọng