Thuở cây bông nở phượng
Mỗi đứa một đường về
Hoàng hạc bay - bay mãi
Lặng lẻ bờ cõi quê
Trong góc nhìn sâu thẳm
Tà áo nào bay bay
Đàn bướm vờn dưới nắng
Ngày...cứ trở lại ngày
Rồi góc trời chia biệt
Chuyện hợp...chuyện ly tan
Trong ánh nhìn tha thiết
Chừ mới thấy yêu... trường
Những ngã đường xe ngựa
Những nẽo đường pháo hoa
Bướm và hoa thêu áo
Rộn ràng mùa... thướt tha
Cuộc đời qua lối rẻ
Bôn ba bước sông hồ
Đôi khi lòng cũng nhớ
Bạn bè mình nơi nao ?!
Mười năm - hai mươi năm
Trần gian là cõi tạm
Đứa ngồi ...ru chất xám
Đứa vá xe lề đường
Hãy cứ là tình nhân
Của ngày nao trường lớp
Hãy cứ là bạn học
Dù "hoa giáp" nở rồi
Mầy - tau hôm hội phố
Cợt đùa buổi "hoa râm"
Hãy cứ là tình nhân
Cho lòng luôn ấm mãi
Ngô Nguyên Xuân
THD at 08/26/2012 11:13 am comment
Hay tuyệt !
TỂ at 08/25/2012 09:50 am comment
Vậy chúng ta còn bờ quê lặng lẽ. Cảm xúc quá a Xuân há: Mỗi đứa một đường về Hoàng hạc bay - bay mãi Lặng lẽ bờ cõi quê …
Thành Long at 08/24/2012 07:27 pm comment
Những câu thơ"kết" của anh quá là hay: Mầy - tau hôm hội phố Cợt đùa buổi "hoa râm" Hãy cứ là tình nhân Cho lòng luôn ấm mãi
Tặng NGƯỜI EM ĐỒNG MÔN ĐXT
Trả lờiXóaLy rượu hè có khi còn chưa cạn
Nắng sớm thu đã chan chứa ngõ về
Hãy cứ là tình nhân ...hay tình bạn
Chén phong hồ rồi cũng cạn bờ quê
Có những lời thu chưa kịp thốt
Có những bờ tóc muộn chẳng kịp ru
Trong sâu thẳm tình em lời chim hót
Ồ ! nghe ra vàng đá ngọt... cho dù
Thời vàng đá xưa xanh cổ sử
Lời chim non vắt vưởng đáy trời thu
Làm sao nhớ nghĩa xuân thu hồ khởi
Liệm chút tình trong trắng...vỗ về nhau
Câu hát cũ nhịp tung bờm ngựa hí
Khung trời xa ai rung chén phong hồ
Em ở lại nắng trao màu nghĩa khí
Uống cùng nhau ly hợp đã bao giờ
Ta hát mãi một trời thênh thang nắng
Ta mở bừng khung mộng thắm đầy mưa
Ôi làm sao trở lại thời xa vắng
Với Thầy cô với trường lớp ...vui đùa
Hãy cứ là tình nhân...hồn tri kỹ
Nghĩa đồng môn mặc áo nhuộm xanh trời
Hãy cứ là em ... suốt một đời thi vị
Là em... là em...có một phía rong chơi
NNX - Người anh thứ thân tặng