Cho em về... một thiên đường
Cho em về... bến thiên đường,
Ướp thân bằng sắc hoa hương của trời
Ngủ quên từ dạo xuống đời
Em đi... đi mãi...rong chơi quên về
... Vô tình gặp bến bờ quê
Té ra nghìn trước...đã bè bạn...nhau !!
Buổi nhìn mùa xuân qua cầu
Tao phùng em ạ thuở lầu Hoàng hoa
Trần gian ...là của người ta
Mắc chi mình vướng vào Ta bà nầy !!
Ngô Nguyên Xuân
....................................................................................................................................................
Mời các bạn đọc thêm:
CÔN ĐẢO BẢN ANH HÙNG CA >>
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn