CÓ PHẢI NƠI NẦY_Ngô Nguyên Xuân
Đọc bài thơ của Thầy gởi lên D Đ KTĐN quá hay. Em suy nghĩ và đã tìm được đó là ai ! Không ngờ Cô ấy dạy Toán mà làm thơ hay đến vậy. Tuy em không học Cô một giờ nào, nhưng ngưỡng mộ vô cùng. Lâu nay Cô giấu nghề. Hôm nay mới bộc lộ. Em xin chấp bút lại đôi dòng "ngưỡng mộ" các Thầy và các Cô Ngô Nguyên Xuân (Kính nhớ) |
CÓ PHẢI NƠI NẦY
Năm mươi năm ! Sóng đời che nẽo mộng
Chuyện Thầy Cô ! Trường lớp ! Ngỡ không còn !
Bởi bão lửa ngất cao trời gieo giống
Quá khứ ! Tương lai ! Khéo lại chuyện ví von
Biết ! Đã có Người ! Nghìn đêm không ngủ
Biết ! Đã có Người ! Thao thức mãi ngàn sau
Có Người nhớ ! Đáu đáu niềm quá khứ !
Đành xuôi tay ! theo nước chảy qua cầu
"Có phải nơi nầy" ! Ngày xưa dáng đứng
Một dung nghi Trí Sỹ ...gieo mầm ...
Mầm Trí-Đức để làm người Tri-Thức
Thế hệ tương lai : Rạng rỡ non sông
Năm mươi năm !... Đi qua niềm câm lặng !
Chuyện hợp tan cuối bãi ...ngỡ tàn phai !
Năm mươi năm ! Thầy Cô và dáng đứng !
Lại tao phùng bên dáng liễu Trường xưa
Tôi xin chép chút vàng son nhựa sống
Dẫu ngày xưa - Ngọc trong đá vẫn còn
Bao Thầy Cô ! Bao ngọc vàng cõi mộng
Vẫn ngày về...Đứng lại "Nơi dấu son "
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn