
Dự án đập thủy điện Ô Đông Đức chính thức hoạt động một phần từ ngày 29.6
Trung Quốc vận hành đập thủy điện khổng lồ, cao hơn đập Tam Hiệp
Con đập khổng lồ Ô Đông Đức - cao gấp rưỡi đập Tam Hiệp trên sông Trường Giang
Trung Quốc muốn thống trị nguồn nước
Dự án đập thủy điện Ô Đông Đức đã bắt đầu phát điện thử nghiệm, với chiều cao đập là 270m so với chiều cao 181m của đập Tam Hiệp.
Theo Reuters ngày 30.6, Trung Quốc vừa bắt đầu vận hành đập thủy điện Ô Đông Đức, nằm trong chuỗi các đập khổng lồ với vốn đầu tư lớn trên thượng nguồn sông Dương Tử và cao hơn hẳn so với đập Tam Hiệp.
Truyền thông Trung Quốc đưa tin đập Ô Đông Đức là đập thủy điện lớn thứ 4 ở nước này và lớn thứ 7 thế giới, bắt đầu hoạt động tổ máy đầu tiên vào ngày 29.6 sau 72 giờ chạy thử.
Tập đoàn Dự án Tam Hiệp phụ trách dự án cho hay đập Ô Đông Đức được khởi công vào cuối năm 2015 và dự kiến hoàn thành vào năm 2021.
Dự án có công suất hơn 10 GW, với con đập có chiều cao lên đến 270m, hơn hẳn so với đập Tam Hiệp cao 181m nằm cách đó khoảng 950 km. Tại đập Ô Đông Đức, khoảng 32.000 người dân đã phải di dời tại khu vực hồ thủy điện có dung tích 7,4 tỉ m3 nước.
Tân Hoa xã đưa tin dự án đập thủy điện Ô Đông Đức có tổng vốn đầu tư là 120 tỉ nhân dân tệ (395.261 tỉ đồng). Dự án nằm trong chuỗi 6 đập thủy điện khổng lồ ở trung và thượng nguồn sông Dương Tử của Tập đoàn Dự án Tam Hiệp.
Các nhà bảo vệ môi trường cho rằng các dự án đập thủy điện này gây ra thiệt hại không thể hồi phục tại khu vực vốn dễ bị tác động bởi các yếu tố môi trường. Tuy nhiên, chính phủ cho rằng các ảnh hưởng bất lợi là không đáng kể so với lợi ích từ năng lượng cung cấp cũng như điều tiết lũ
Trung Quốc rục rịch xây đập khổng lồ: Rơi vào nỗi sợ muôn thuở, Ấn Độ "ăn miếng trả miếng" Thúy Khương

Trung Quốc đang lên kế hoạch xây dựng đập thủy điện lớn trên sông Brahmaputra ở Tây Tạng. Ảnh minh họa: PTI
Báo Bưu điện Hoa Nam Buổi sáng (SCMP) cho biết, Ấn Độ đang xem xét xây dựng một dự án thủy điện 10 gigawatt (GW) ở khu vực xa tại phía Đông.
Hành động này được thực hiện sau khi báo cáo cho rằng Trung Quốc có thể xây đập trên một đoạn sông Brahmaputra (Trung Quốc gọi là Yarlung Tsangpo).
Ấn Độ lên kế hoạch giảm thiểu tác động từ dự án đập của Trung Quốc
Đây là con sông chảy từ Tây Tạng vào bang Arunachal Pradesh, Ấn Độ và chảy qua Assam đến Bangladesh. Các nhà chức trách Ấn Độ lo ngại các dự án của Trung Quốc có thể gây ra lũ quét hoặc tạo ra tình trạng khan hiếm nước.
Quan chức cấp cao Bộ Thủy lợi Ấn Độ T.S Mehra cho biết: "Việc có một con đập lớn ở Arunachal Pradesh để giảm thiểu tác động tiêu cực của các dự án đập từ Trung Quốc là cần thiết. Đề xuất của chúng tôi đang được chính phủ xem xét."
Ông cũng cho biết thêm, kế hoạch của Ấn Độ là tạo ra một dung tích trữ nước lớn để bù đắp tác động của các con đập từ Trung Quốc đối với dòng chảy.
Về con đập của Trung Quốc trên sông Brahmaputra, hãng Bloomberg dẫn thông tin từ truyền thông Trung Quốc, cho hay những đồn đoán về một "siêu đập" có khả năng quy mô hơn cả đập Tam Hiệp đã lan truyền trong nhiều năm qua. Tuy nhiên quy mô thực sự của dự án này vẫn chưa được giới chức Trung Quốc xác nhận.
Tiềm ẩn khả năng về một điểm nóng khác
Quan hệ ngoại giao giữa Ấn Độ và Trung Quốc đang ở mức thấp khi quân đội 2 bên tiếp diễn căng thẳng nhiều tháng ở biên giới.
Một số nhà phân tích cảnh báo rằng đập Brahmaputra có khả năng phát triển thành một điểm nóng khác, khi các hoạt động xây dựng đập của Bắc Kinh tiến gần hơn tới biên giới với Ấn Độ.
"Ấn Độ đang gặp tranh cãi với Trung Quốc về vấn đề biên giới ở trên cạn, các hành động khác ở dưới nước như tin tức mới nhất là một lời nhắc nhở về xung đột, thậm chí ở dưới nước," chuyên gia về quan hệ Ấn Độ - Trung Quốc Brahma Chellaney cho biết.
Hôm 30/11, truyền thông Trung Quốc trích lời của giám đốc điều hành cấp cao cho biết nước này có thể xây dựng thủy điện công suất 60 GW trên một khu vực của Brahmaputra.
Chủ tịch Tập đoàn Xây dựng Điện thuộc sở hữu nhà nước của Trung Quốc Yan Zhiyong phát biểu tại một hội nghị, cho biết kế hoạch xây dựng đập là một "cơ hội lịch sử".
Những lo lắng muôn thủa về các dự án thủy điện của Trung Quốc
SCMP dẫn lời quan chức Bộ Thủy lợi Ấn Độ Mehra: "Về mặt hình thức, chúng tôi nói với họ [Trung Quốc] rằng bất cứ dự án nào nước này làm cũng không được gây ra tác động bất lợi nào cho Ấn Độ. Họ đã đảm bảo, nhưng chúng tôi không biết sự đảm bảo của họ sẽ kéo dài bao lâu."
Các dự án thủy điện từ Trung Quốc trên các con sông lớn của châu Á được cho là một trong những nguồn gốc gây ra căng thẳng khu vực trong những năm gần đây. Ở Đông Nam Á, Trung Quốc cũng phải đối mặt với cáo buộc hàng loạt con đập mà nước này xây dựng trên sông Mekong đã làm trầm trọng hơn tình trạng hạn hán ở các nước hạ nguồn. Bắc Kinh phủ nhận cáo buộc này.
Tại Bangladesh, cán bộ cấp cao của Riverine People, ông Sheikh Rokon nói: "Các nước láng giềng ở hạ nguồn Trung Quốc có lý do chính đáng để lo ngại. Dòng nước sẽ bị gián đoạn."

Cậu bé đạp xe dọc theo sông. Ảnh: AP
Trung Quốc muốn thống trị nguồn nước để rồi ‘gậy ông đập lưng ông’

Giấc mơ sở hữu và khai phá tài nguyên nước nhằm dẫn đầu thế giới về công nghiệp điện năng của Trung Quốc có thể bị rơi vào tình thế ‘‘gậy ông đập lưng ông’’.
Thống trị Tây Tạng là thống trị tài nguyên nước
Cao nguyên Tây Tạng là khởi đầu của nguồn tài nguyên nước ngọt trải khắp châu Á, là nơi bắt nguồn của 10 hệ thống sông lớn chảy vào 10 quốc gia: Trung Quốc, Ấn Độ, Việt Nam, Campuchia, Lào, Thái Lan, Miến Điện, Bangladesh, Nepal, Bhutan và Pakistan.
Sáu con sông lớn như Dương Tử, Hoàng Hà, Sông Ấn, Mê Kông, Brahmaputra, Sông Hằng cũng khởi nguồn từ Tây Tạng.
Trung Quốc nhìn thấy được tiềm năng lớn mạnh của việc khai phá nguồn nước từ những con sông bắt nguồn từ Tây Tạng. Điều này giúp hiện thực hoá giấc mơ khai mở kỷ nguyên mới về điện năng của Trung Quốc. Do vậy, Tây Tạng được nhìn nhận là quân át chủ bài trong bàn cờ chính trị của Trung Quốc: Thống trị được Tây Tạng sẽ thống trị nguồn nước và gây sức ép về kinh tế, chính trị lên các nước ở vùng hạ lưu thuộc châu Á.
Quân đội Trung Quốc đã tấn công xâm lược Tây Tạng vào năm 1950 và gọi đây là cuộc “Giải phóng Hòa bình Tây Tạng”. Sau khi hợp nhất Tây Tạng, cấu trúc hội đồng cai trị Kashag và xã hội Tây Tạng được duy trì. Đến khi xảy ra biến động vào năm 1959, hội đồng cai trị Kashag Tây Tạng bị chính quyền trung ương giải tán, Đạt Lai Lạt Ma thứ 14 của Tây Tạng phải đi lưu vong tại Ấn Độ.
Khi Trung Quốc kiểm soát được Tây Tạng, Trung Quốc đã hoàn toàn kiểm soát khu vực ven sông trên tất cả các con sông lớn chảy ra khỏi cao nguyên Tây Tạng. Khi đó Tây Tạng vẫn là một lãnh thổ còn nguyên vẹn với ít hơn 0,6% tài nguyên thủy điện được sử dụng cho mục đích phát triển. Các công ty thủy điện và năng lượng của Trung Quốc đã vận động chính phủ cho phép xây dựng nhiều dự án thủy điện trên những con sông bắt nguồn từ Tây Tạng.
Hệ thống đập thuỷ điện khổng lồ của Trung Quốc
Trong bảy thập niên qua, Trung Quốc đã xây dựng hơn 98.000 con đập tạo ra 352,26 GW năng lượng, nhiều hơn cả công suất của Brazil, Hoa Kỳ và Canada cộng lại.
Trong Kế hoạch năng lượng của Hội đồng Nhà nước Trung Quốc 5 năm lần thứ 12 (2011-2015) và Kế hoạch 5 năm lần thứ 13 (2016-2020), Bắc Kinh đã phê duyệt các dự án nhằm đẩy mạnh sản xuất thủy điện trên cao nguyên Tây Tạng. Do đó, ngày càng có nhiều các con sông xuyên biên giới bị phá huỷ để đạt được các mục tiêu thủy điện.
Trung Quốc đã xây dựng ba đập thủy điện (Dagu, Jiexu và Jiacha) trên khu vực giữa của sông Brahmaputra. Các đập Dagu (660 MW) và Jiexu (560 MW) đang được xây dựng ở thượng nguồn của sông Tàng Mộc và đập Jiacha (320 MW) ở hạ lưu con sông này – tất cả đều chỉ cách nhau vài km.
Việc xây dựng các thủy điện đó mới chỉ là khởi đầu. Trung Quốc có kế hoạch xây dựng 11 trạm thủy điện trên dòng chính Brahmaputra và một số trên các nhánh của nó. Huaneng, Huadian, Guodian và Datang – bốn nhóm phát điện lớn – đã cắm rễ ở Tây Tạng. Trong số đó, Huaneng là công trình thủy điện lớn nhất ở Khu tự trị Tây Tạng (TAR).
Hệ thống thuỷ điện này đã huỷ hoại môi trường của cao nguyên Tây Tạng và đẩy khoảng 1,3 tỷ người sống ở các lưu vực sông ở hạ lưu châu Á khốn đốn.


Vỡ mộng thuỷ điện, gậy ông đập lưng ông
Kể từ đầu tháng 6 đến nay, miền nam Trung Quốc đã liên tiếp phải hứng chịu những trận mưa lớn, gây ra tai hoạ cho 8,52 triệu người dân của 24 tỉnh. Bộ Tài nguyên nước của Trung Quốc mới đây đã tổ chức một cuộc họp báo thông báo rằng năm nay họ sẽ tập trung vào “ba rủi ro lớn” là mực nước lũ vượt mức, sự cố hồ chứa và lũ quét.
Lũ lụt ở lưu vực sông Trường Giang (hay còn gọi là sông Dương Tử) cộng với những trận mưa không ngớt ở khu vực trung và hạ lưu con sông này vào tháng 6, khiến đập Tam Hiệp chịu sức ép lớn. Hiện nay, đập Tam Hiệp đang có nguy cơ trở thành bom nổ chậm đe doạ tới 500 triệu dân Trung Quốc. Quan chức Bộ Tài nguyên nước của Trung Quốc cũng thừa nhận tại một cuộc họp báo vào ngày 11/6 rằng một số đập chứa nước của Trung Quốc đang gặp nguy hiểm ở các mức độ khác nhau.
Tiến sĩ Vương Duy Lạc, một chuyên gia nổi tiếng về vấn đề đập Tam Hiệp, nói rằng nguy cơ vỡ đập Tam Hiệp vẫn luôn tồn tại. Những người sống ở khu vực từ thành phố Nghi Xương đến thành phố Thượng Hải đều nên di chuyển nơi ở, nhưng họ biết đi đâu? Ngay cả khi họ đã có visa nước ngoài, có hộ chiếu nước ngoài thì họ cũng không thể xuất ngoại được nữa vì đại dịch virus Vũ Hán.
Ông Vương nói: “Trung Quốc có khoảng 100.000 đập chứa nước, nhưng ít nhất hơn 40% trong số đó là không an toàn”. Ông cho rằng việc xả lũ có thể gây hiệu ứng vỡ đập, trong đó một nguy cơ lớn là đập Tam Hiệp.
Tiến sĩ Vương Duy Lạc nói rằng người dân Trung Quốc đang ở trong tình cảnh nguy hiểm, trong khi chính quyền không quan tâm đến sự an toàn của người dân, còn những dư luận viên “50 xu” và “20 xu” của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) sống từ khu vực Nghi Xương trở xuống, liệu họ có tháo chạy không?
Ông Vương Duy Lạc bình luận, trong 70 năm kể từ khi ĐCSTQ giành được chính quyền, họ muốn kiểm soát điều gì thì đều kiểm soát rất tàn bạo, nhưng duy chỉ có nước là không thể khống chế được, việc trị thuỷ của họ là một vấn đề tệ hại do lòng tham dẫn đến. Ông cho rằng đây đều là kết quả do chính sách của họ gây ra.
Sky+ (Theo:Internet…)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn