![](https://farm5.staticflickr.com/4399/36396444572_e743699e29_o.jpg)
Thơ: Ngô Nguyên Xuân
>
![]() Bấm hình xem lớn, bấm vào đây xem: Tập thơ_Ngô Nguyên Xuân |
![]() Bấm hình xem lớn, bấm vào đây xem: Tập thơ_Ngô Nguyên Xuân |
Thơ: anh Ngô Văn Xuân
TUỔI GIÀ HẠNH PHÚC
Làng Cù Bàn hoa bắp đang phe phất Chỉ có mưa và bóng tối đan rất chật Chỉ mình MẸ ngồi lặng lẽ bờ quê Lâu lắm rồi các con không về Mẹ luống tuổi vẫn chờ trong tuổi luống Lò tráng bánh, tráng mì xưa đành đoạn Nuôi cho con mài miệt tuổi học trò Bao nhiêu năm lên xuống một bến đò Bên này Kiểm Lâm, bên kia Giao Thủy Con ngày càng lớn, Mẹ thì nặng tuổi Chồng ra đi biệt tích khởi chiến chinh 20 năm, rồi bốn mấy năm ngồi chờ (Không làm Vọng phu, chẳng làm Vọng tử) |
Làng Cù Bàn bao năm như thức ngủ Rộn rã rồi lặng yên, vẫn lặng yên Mẹ chờ một xa xăm xâu xé nổi niềm Đã thành thơ mà không bao giờ đọc Bạn bè về chơi, kể chuyện ma và bụi tre một (Thời thanh xuân, tình gởi bụi tre làng) Mẹ chừ đã qua tuổi "bách niên" Mắt vãn tỏ, tai, mũi ... đều thính tốt. Nhìn cháu cùng bạn bè của con sum họp Như niềm vui thuở trời đất giao hòa Đất trời nầy bao lứa tuổi người qua Mẹ thấy Mẹ có cái già Hạnh phúc. Ngô Nguyên Xuân |
VỀ TAM KỲ Về Tam Kỳ như lần về đất nhớ Một thời huy hoàng thị xã tỉnh xưa. Về bao dung của đất Quảng chuyển mùa Nghe chợ Được, quán Rườn xưa tâm sự. Về cái thuở cha mẹ hành cuộc lữ Để lại ấm no sâu thẳm quê nhà. Về nơi quê ngút ngát những dặm xa Điện Bàn, Duy Xuyên, Thăng Bình xứ ở. Nghe Thu Bồn reo ca từng bến bãi Đò dọc, đò ngang xuống phố lên nguồn. Xưa học trò nhớ Huế cũng đi luôn Mà dừng lại áo Xanh màu Kỹ thuật. Khi khói hạ trổ hoa vàng náo nức ĐN – TK ai còn đứng đợi ai, Thầy Cô xưa, bè bạn cũ u hoài Lần hẹn gặp, là bao lần hoài niệm. |
Mùa của bến, vẫn vàng thu hạ tím Vẫn đi về giữa Trần Cao Vân – Phan Châu Trinh, (*) Rớt tình áo Xanh Kỹ thuật Thanh Bình Để từ đó rộn ràng mùa họp mặt. Năm lăm năm, nhưng 13 lần là thật Từ buổi mở trường đến biến cố mất tên. Những cánh chim đã biệt xứ xa miền Bỗng quay về rộn ràng hôm trẩy hội. Tôi xin nói lời chưa từng được nói Rằng KTĐN xưa vẫn rộn rã đến vô cùng. Cánh én chuyển mùa nô nức một trời xuân Về Tam Kỳ - vẫn Trần Cao Vân vào Kỹ thuật. Xin nói lại lời 13 năm thầy cô nhắc Lời học trò, xưa thân ái nghĩa “mầy-tau”. Vẫn là Kỹ thuật ĐN “Xanh Hoài Niệm” ban đầu Như chuyến xe đời 55 năm còn chuyển bến. |
(*) trước 1975 mỗi một địa phương có một trường Trung học công lập nổi tiếng, vinh dự cho ai được học ở đó, sau nầy trường KTĐN ra đời thì học sinh các trường công đó nhiều người lại thi vào học trường KT Đà nẵng : trường Phan Chu Trinh
Tam Kỳ : trường Trần Cao Vân
Hội An : trường Trần Quý Cáp
Hoà Vang: trường Hoà Vang
Điện Bàn : trường Nguyễn Duy Hiệu
v.v...
MÁI TRƯỜNG TUỔI XƯA
Đất nào khách hẹn tao phùng Đất nào lưu dấu xưa trùng ngộ nhau Cõi đời mấy nẽo mai sau Một trời viễn mộng bao màu sắc ghi Đất này người đến người đi Áo xanh ai mặc phân kỳ vàng thu Tiển đưa chẳng tiển đưa nào Mây chau cánh nhớ, gió trao nhạn về Bao lần mõi vó sơn khê Chập chùng mưa bụi vàng hoe sân trường Tôi người lữ khách mười phương Còn trong nhau một mái trường tuổi xưa |
![]() Bấm hình xem lớn, bấm vào đây xem: Tập thơ_Ngô Nguyên Xuân |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn