Cho em giấu mặt thời gian Tuổi xưa vẫn đói thiên đường em qua Làm sao mà gọi ...đã già Mà thao thức mãi thời hoa niên mình Còn trong xưa một tấm tình Cạn màu đỏ phượng vẫn hình như xanh Những hạt sương cỏ long lanh Một thời ôm ánh nắng bình minh nghiêng Buốt lòng nhìn phượng đỏ lên Thời gian giấu mãi cái tên của trường Bữa đi ngang mùa hạ thương Hồn xưa vỗ cánh thiên đường chợt bay
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Những người bạn